guò gù rén zhuāng
mèng hào rán
lǜ cài mǎn huā diàn
xiàng wǎn zhǐ qīng qīng
kāi hú shé jiǔ chū
shēn lín sòng kè háng
cāng cāng chóng cǎo sè
gū jiǔ huà sāng yīn
jīn xī zhòng lái jí
hái wèn bìng jiā qīn
通过这首诗的拼音版,我们可以更好地理解其音韵之美,同时也能感受到古人在田园生活中所追求的宁静与和谐。孟浩然以细腻的笔触刻画了乡村生活的恬淡与美好,表达了对友情和自然的热爱。